thợ săn và con mồi
Chương 1980: Thợ săn và con mồi. - Ha ha nếu như đúng như lời tướng quân nói, vậy thì thật sự là không thể tốt hơn nữa rồi, người Đảng Hạng này thật đúng là gieo gió gặt bão a! Sau khi Diêu Kha Long nghe xong, không khỏi cười ha hả. - Ha ha nếu như đúng như lời
Một thanh niên người Nga đang đấu tranh để có thể được nhìn thấy ánh sáng trở lại khi bị một người bạn tưởng nhầm là con mồi và bắn thẳng vào mặt trong chuyến đi săn. Nạn nhân và mẹ trước khi sự cố đáng tiếc xảy ra Theo Daily Mail, Valery Sosedov, 25 tuổi, đến từ Kovrov, Nga bị người bạn dùng súng bắn đạn ghém để bắn chim, bắn thẳng vào mặt.
thợ săn tài ba và con mồi của hắn là bài hát nổi tiếng của tác giả 𝐊𝐨𝐳𝐮♨ | Hãy tạo video TikTok của chính bạn với bài hát thợ săn tài ba và con mồi của hắn và khám phá các video 3 được tạo bởi các tác giả mới và nổi tiếng.
Chương 1: Giật con mồi. Nếu ai đó hỏi cô ấy có ma nào trên đời, cô ấy chỉ lặng lẽ quan sát người đó và không nói. Tôi nhớ rằng có người đã từng hỏi cô ấy rằng liệu trên đời này có ma nào không, cô ấy đã nói một cách chắc nịch vào lúc đó: Không. chốc lát
Khóa học kéo dài tối thiểu bảy giờ và thợ săn phải từ 11 tuổi trở lên mới được tham gia. Các loại mùa hươu Các mùa săn hươu ở New York được chia thành ba. miroslav chytil / Shutterstock.com. Ở New York, mùa săn hươu được chia thành ba loại cơ bản: Bowhunting, Muzzleloader và
Recherche Site De Rencontre Sérieux Et Gratuit. Manhwa Manhua Manga Boy love Đam mỹ Đọc Truyện Tranh Đam mỹ, Boy love, Manhwa, Manhua, Manga - Cocomic Danh sách Truyện mới Truyện Hot Manhwa 18+ Ngôn tình Full Ngôn tình Trung Quốc Ngôn tình cổ đại Ngôn tình xuyên không Đam mỹ cổ đại Đam mỹ Trung Quốc Thể loại Tất cả Action Adult Adventure Boy Love Chuyển sinh Cổ đại Comedy Drama Ecchi Fantasy Game Gender Bender Harem Historical Horror Huyền Huyễn Magic Manga Manhua Manhwa Martial Arts Mature Mystery Ngôn Tình NTR Oneshot Psychological Romance School life Sci-fi Seinen Shoujo Shoujo ai Shounen Shounen ai Slice Of Life Smut Soft Yaoi Soft Yuri Sports Supernatural Tiên Hiệp Tragedy Trinh Thám Truyện Màu Truyện tranh 18+ Webtoon Xuyên Không Yaoi Đam Mỹ Đô Thị Lịch sử Manhwa Manhua Manga Boy love Đam mỹ Đọc truyện tranh online miễn phí mọi lúc, mọi nơi Boy Love / Đam Mỹ / Romance / Truyện Màu / Manhwa / Truyện tranh 18+ / Adult / Smut / Mature / Yaoi Đang cập nhật Đang cập nhật Đang tiến hành Thợ Săn Tốt Và Con Mồi Xấu là một trong những bộ truyện tranh nổi tiếng thuộc thể loại Boy Love, Đam Mỹ, Romance, Truyện Màu, Manhwa, Truyện tranh 18+, Adult, Smut, Mature, Yaoi được đăng tại Cocomic. Bộ truyện tranh Thợ Săn Tốt Và Con Mồi Xấu được cập nhật sớm nhất và đầy đủ tại Comics24H. Bạn đọc đừng quên bình luận và chia sẻ, ủng hộ Comics24H ra các chương mới nhất của truyện Thợ Săn Tốt Và Con Mồi Xấu Cảnh báo độ tuổi Truyện bạn đang xem có thể có nội dung và hình ảnh không phù hợp cho mọi lứa tuổi, nếu bạn dưới 18 tuổi, vui lòng chọn một truyện khác để giải trí. Chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm liên quan nếu bạn bỏ qua cảnh báo này. Danh sách chương Chapter 3 03/08/2022 Chapter 03/08/2022 Chapter 2 03/08/2022 Chapter 03/08/2022 Chapter 1 03/08/2022 Chapter 0 03/08/2022
Có lẽ là đã về đến nhà, có lẽ là vừa mới xảy ra tai nạn xe cộ, một đêm này, Cố Trầm Chu ngủ không được ngon, đã lâu mới mơ thấy một giấc mơ hoàn mơ kỳ lạ giống như một vũ đài lớn, một đám nhân vật hoặc quen thuộc hoặc xa lạ hóa trang lên sân khấu, bọn họ ở trên đó lúc khóc lúc cười, lúc này mang một gương mặt lúc kia lại là một gương mặt khác. Anh cũng đứng ở trong đó, biết rõ là phán đoán hư ảo hoang đường lại cùng cười với bọn họ, cùng khóc cho đến khi người ở trên vũ đài lần lượt rời đi, chỉ còn lại một mình anh cô đơn đứng giữa những ngọn sáng ngày hôm sau khi thức dậy, Cố Trầm Chu trong nháy mắt có cảm giác mình quay về một vào tháng hai năm trước kia Rõ ràng là mệt mỏi đến mức ngay sau đó có thể ngủ được, tinh thần lại vẫn phấn khởi không thôi, không thể bình ngay sau đó, anh liền thở dài một hơi, nghiêng người ngồi nay còn rất nhiều việc cần phải trong ba bệnh viện hàng đầu của thành phố luôn luôn bắt đầu bận rộn từ sáng Cố Trầm Chu đi vào phòng bệnh 5013 thì thời gian đã khoảng chín bệnh của các cán bộ khách quý ở nơi này được xây thành một khu riêng nằm ở phía sau bệnh viện, tầng một đến bốn là các khoa khám bệnh, tầng năm đến mười là các phòng bệnh, mỗi một phòng bệnh đều rộng hơn mười thước vuông, trên hành lang không chỉ không có giường bệnh tạm thời mà còn được trải thảm đỏ, ở bên ngoài mỗi phòng bệnh cũng được đặt một chậu hoa màu xanh, liếc mắt nhìn lướt qua cũng không kém khách sạn là một đêm, bên ngoài phòng bệnh của Vệ Tường Cẩm đã có thêm một người lính cầm súng đứng gác. Người đó mang vẻ mặt nghiêm túc ý bảo Cố Trầm Chu dừng chân lại, tự đi vào trước xin chỉ thị và có được sự đồng ý rồi mới đứng tránh ra.“Thật uy phong đó Vệ thiếu gia.”Cố Trầm Chu đi vào phòng bệnh, trêu chọc Vệ Tường Cẩm đang ngồi ngẩn người ở trên giường.“Còn có cả người đứng gác nữa.”“Người bên ngoài là được phân công đến bảo vệ sự an toàn của mình, mình cảm thấy là muốn cản người ra ngoài thì đúng hơn.”Trong lời nói của Vệ Tường Cẩm mang theo một chút giận dữ.“Phần uy phong này cậu có muốn không?”“Ồ, ai thích thì cho người đó đi, mình không cần.”Cố Trầm Chu đi đến chỗ ghế bành cạnh đầu giường ngồi xuống, cơn giận của Vệ Tường Cẩm cũng nằm trong dự kiến của anh nên cũng không trách cứ.“Chuyện ngày hôm qua cậu biết rõ bao nhiều?”“Một chút, mình chỉ biết là mình xảy ra tai nạn xe cộ, tỉnh lại thì đã nằm trong bệnh viện… Hơn nữa tai nạn xe cộ cũng không nhỏ, còn là do có người cố ý gây ra.”Vệ Tường Cẩm nhíu mày, đầu không thoải mái khiến anh ta có hơi khó khống chế cảm xúc của chính mình – thực tế thì anh thực sự rất phẫn nộ — cũng may người trước mặt là bạn từ thuở ấu thơ nên anh cũng không cần e ngại, đối phương cũng sẽ không trách anh.“Mình mang theo chút tài liệu đến.”Cố Trầm Chu“Thân thể của cậu không sao chứ?”“Chấn động não chút thôi.”Vệ Tường Cẩm liếc mắt nhìn Cố Trầm Chu một cái.“Bác sĩ đã tịch thu hết điện thoại sách báo, nhổ cáp TV, không cho phép xuống giường đi lại… Cậu cũng không nghĩ rằng mình chỉ xem mấy tờ giấy là sẽ gặp chuyện không may chứ?”Anh ta lại chỉ chỉ cánh tay đang bị kẹp cố định của Cố Trầm Chu.“Vết thương của cậu nghiêm khắc mà nói thì còn nặng hơn mình đấy.”Cố Trầm Chu cũng không nói nhiều, đưa văn kiện mình mang đến cho Vệ Tường Cẩm“Một ít ảnh chụp và tư liệu, cậu xem trước đi.”Lát nữa sẽ có bác sĩ đến kiểm tra phòng, Vệ Tường Cẩm nắm bắt thời gian mở túi văn kiện ra. Anh ta xem ảnh chụp hiện trường vụ tai nạn xe cộ trước, sắc mặt liền khó coi, đợi xem xong mấy tờ tư liệu đằng sau anh ta liền cười lạnh một tiếng, nói với Cố Trầm Chu“Được lắm, thật đúng là muốn mình chết… Tối hôm qua sao cậu lại đuổi đến kịp lúc, còn mang theo súng bên người?”Từ đầu đến cuối Vệ Tường Cẩm cũng không hỏng não mà nói một câu Cảm ơn’ với Cố Trầm Chu. Suy nghĩ của anh ta rất trực tiếp Buổi tối hôm qua nếu đổi lại vị trí thì anh khẳng định cũng sẽ lái xe xông lên giống như Cố Trầm Chu.“Không có súng thì ngày hôm qua chưa chắc mình đã bắt được người.”Cố Trầm Chu né tránh chủ đề, chỉ chỉ vào cánh tay trái của mình Tưởng Cẩm hói“Đừng nói sang chuyện khác, không phải là cậu lén có được tin tức gì không?”“Có tin tức gì mình lại không nói cho cậu biết chắc?”Cố Trầm Chu hỏi lại, lúc tai nạn xe cộ xảy ra tối hôm qua anh đã hiểu mình nhất định phải đối mặt với vấn đề này – điểm đáng ngờ này quá lớn, bất kể là Cố Tân Quân hay Vệ Thành Bá cũng sẽ không bỏ qua. Chỉ là hai người kia cố ý để lại vấn đề này cho Vệ Tường Cẩm hỏi thôi.“Nếu cậu muốn nghe lời nói thật… Là tôi có một giấc mơ, mơ thấy cậu sẽ xảy ra tai nạn xe cộ cho nên mới chuẩn bị trước một chút.”Vệ Tường Cẩm có vẻ hơi choáng váng“Nằm mơ?”Anh ta nhìn Cố Trầm Chu, từ trên vẻ mặt của đối phương mới xác định được lỗ tai của mình không có vấn đề.“Vậy…”Vệ Tường Cẩm nói, điều chỉnh lại sắc mặt của mình rồi cầm lấy cốc nước đặt trên tủ ở đầu giường lên uống một ngụm nước lớn.“Cậu có còn nằm mơ thấy điều gì khác không?”Cố Trầm Chu cười cười“Cậu tin?”Vệ Tường Cẩm ngẫm nghĩ, vẻ mặt ngược lại hoàn toàn trở nên bình thản“Việc này cậu không cần phải lừa mình. Hắc, mình còn không biết đấy, cậu lại là loại người coi ác mộng trở thành sự thật.”“Cũng may mình cho là thật.”Cố Trầm Chu thản nhiên nói, ánh mắt hạ xuống chợt lóe lên một tia lạnh khí trong phòng bệnh không hiểu sao lại bỗng nhiên có chút nặng lát sau Vệ Tường Cẩm mở miệng giành trước nói“Chờ mình xuất viện sẽ quay về quân đội.”Cố Trầm Chu ừ một tiếng, cũng không ngoài dự công mà nói, Vệ Tường Cẩm bắt đầu nhập ngũ từ năm hai mươi tuổi, vốn nên ở yên trong căn cứ, lần này có thể gặp mặt là do trước khi anh về đã báo cho đối phương, đối phương cố ý xin giấy nghỉ phép. Về tư mà nói, bất kể kẻ chủ mưu gây tai nạn xe cộ có còn chuẩn bị làm tiếp hay không, để bảo đảm thì cũng vẫn nên đưa Vệ Tường Cẩm về lại quân đội – thế lực của nhà họ Vệ ở trong quân đội cũng không phải nói đùa, có thể nói chỉ cần ở trong quân đội thì Vệ Tường Cẩm sẽ vững như Thái Sơn.“Được bốn năm rồi, sắp thăng cấp đúng không?”Cố Trầm Chu hỏi.“Sắp.”Vệ Tường Cẩm nói.“Lần này quay về cũng không kém bao nhiêu, về sau có thể tự do một chút. Ngược lại là cậu, trở về được hơn một tháng rồi, có dự định gì không?”“Còn có thể làm được gì?”Cố Trầm Chu nâng Tường Cẩm nghe liền hiểu được, nói những lời tự đáy lòng“Mình cảm thấy rất tốt, trong giới này có nhiều người như thế, cậu thích hợp nhất – dự định tiến vào nơi nào?”“Mình thích hợp nhất?”Cố Trầm Chu ngạc nhiên hỏi.“Cậu dựa vào điều kiện gì mà phán đoán như thế?”“Ai từ nhỏ đã âm trầm xấu xa, khiến người khác phải chịu thiệt mà không dám kêu nhiều nhất chứ.”Vệ Tường Cẩm trả lời, sau đó hai người cùng cười rộ xong một hồi, Cố Trầm Chu thả lỏng thân thể, lắc đầu nói“Mình dự định đi vào nhưng không nhanh như thế, còn một chuyện phải xử lý trước đã… Nếu chỗ này của cậu không còn việc gì nữa, vậy mình đi trước đây.”Anh thấy đã sắp đến giờ liền đứng dậy đi ra ngoài, nhưng đi chưa được hai bước lại bất chợt dừng chân nói với Vệ Tường Cẩm“Nếu có một ngày cậu phát hiện bản thân mình biến thành con mồi bị thợ săn bắn hạ thì nên làm thế nào?”“Cậu ám chỉ điều gì?”Vệ Tường Cẩm cảm giác đối phương có ẩn ý gì môi Cố Trầm Chu cong lên, đáp sang chỗ khác“Vậy cũng biến chính mình thành thợ săn. Đoạt lấy hết toàn bộ súng, giáp, vật cưỡi của đối phương.”Đi từ phòng bệnh của Vệ Tường Cẩm ra, thời gian còn sớm. Cố Trầm Chu gọi một cuộc điện thoại cho lái xe chờ ở bãi đỗ xe của bệnh viện, còn mình thì đi đến cổng chính chờ đợi. Không bao lâu sau, chợt thấy một chiếc Porsche màu trắng tiến vàotừ cổng chính của bệnh Trầm Chu vừa mới liếc mắt nhìn lướt qua biển số xe một cái, chiếc Porsche màu trắng liền thay đổi phương hướng từ từ dừng lại trước mặt anh“Cố thiếu gia, thật là tình cờ.”“Đúng là tình cờ, sao Hạ thiếu gia cũng đến bệnh viện vậy?”Cố Trầm Chu thản nhiên cười nói.“Có người quen nằm viện, tôi đến đây thăm hỏi.”Hạ Hải Lâu tựa vào vô lăng, vẻ mặt lười nhác, không giống người đến bệnh viện thăm bệnh nhân mà giống như đi đến một bữa tiệc Trầm Chu nhớ lại những tư liệu về Hạ Hải Lâu mà mình thu thập được trước đó không lâu Không chỉ thích chơi với học sinh, còn luôn luôn khiến người ta phải vào bệnh viện……Trong giới bọn họ không thiếu kẻ không có nhân phẩm, nhưng không có nhân phẩm đến mức đó còn không hề thèm che giấu chút nào thì thật sự là rất hiếm gặp.“Nếu Hạ thiếu gia bận việc thì tôi không quấy rầy nữa.”Cố Trầm Chu Hạ Hải Lâu ngược lại còn mỉm cười“Ở trước mặt Cố thiếu gia, chuyện to bằng trời cũng phải nhường đường mà… Vẫn chưa kịp hỏi, tình hình của Vệ thiếu gia sao rồi?”“Chẳng lẽ Hạ thiếu gia còn không biết rõ?”Cố Trầm Chu hỏi lại, dựa theo cách nói của James tối hôm qua lại thêm từ trên núi Thiên Hương đi xuống chỉ có một con đường duy nhất, Cố Trầm Chu có thể khẳng định chắc chắn Hạ Hải Lâu có thể nhìn được hiện trường vụ tai nạn xe cộ, nói không chừng còn biết là anh bắn súng – nhưng trong cái giới này có ai là không có chút quan hệ? Chút chuyện ấy bản thân mình cũng không thể giữ được bao Hải Lâu nghe vậy liền cười, gương mặt vốn đã bất phàm lại càng lộ rõ vẻ anh tuấn tà tứ. Hắn bình thản nói“Cho dù tôi có biết rõ nhưng có thể rõ ràng hơn người trong cuộc sao?”Cố Trầm Chu nhìn Hạ Hải Lâu vài giây, chậm rãi cười nói“Nếu Vệ thiếu gia không làm sao thì ba ngày sau sẽ quay lại quân đội. Ngược lại tôi đã ba năm không về nước nên hạ quyết tâm chơi đùa thoải mái một thời gian. Trước đó có vài người nói cho tôi biết Hạ thiếu gia lái xe rất khá, sau này có thời gian nhất định phải mở rộng tầm mắt một chút… Xe đến rồi, không theo tiếp được, Hạ thiếu gia.”Nói xong, Cố Trầm Chu hơi gật đầu với Hạ Hải Lâu, bước vài bước đến chỗ chiếc xe đang yên lặng chờ đợi gần đó, nói với lái xe“Đến Chính Đức Viên.”Mọi chuyện đều đã làm xong, cũng có thể tự mình đến Chính Đức gia báo bình an cho ông thời gian tiếp theo có thể xem như kỳ nghỉ khó có được của Cố Trầm Chu trong gần ba năm thời gian này, toàn bộ mọi chuyện giống như đã được định sẵn mà lần lượt kết thúc Mấy bằng cấp cử nhân thạc sĩ ở nước ngoài đều đã lấy được bằng tốt nghiệp, không cần học bài đến nửa đêm; tài sản mà Thẩm Nhu để lại qua sắp xếp chỉnh đốn hai năm qua cũng thực sự nắm giữ được, không đến mức không có quyền quyết định; việc kiên trì luyện võ mỗi ngày bởi vì cánh tay trái bị thương mà giảm cường độ đi không ít; các loại tài liệu thu nhặt được ở nước ngoài lúc trước, sau khi về nước mặc dù có vài chỗ cần điều chỉnh nhưng cũng không cần anh phải suy nghĩ quá nhiều, ngay cả vụ tai nạn khiến Vệ Tường Cẩm phải trực tiếp quay về quân đội trước cũng để cho Cố Tân Quân và Vệ Thành Bá tự đi điều buổi tối hôm đó sau khi quay lại Thiên Thụy Viên rồi anh cũng không nhắc lại chuyện chuyển ra ngoài nữa, ngược lại từ từ chuyển không ít thứ từ căn nhà nhỏ ở chân núi Thiên Hương kia về. Trong khoảng thời gian này cũng đưa Cố Chính Gia ra ngoài dùng cơm vài lần, cẩn thận lựa chọn vài người cho Cố Chính Gia làm quen, ngược lại không phải nói anh không giới thiệu người khác là không giữ thể diện cho Cố Chính Gia, chỉ là khó tránh khỏi có chút phiền phức, còn rất có thể giẫm xuống nhầm hố làm đau chân – Cố Trầm Chu và Vệ Tường Cẩm ngày trước chính là nhờ vậy mà có giải trí Ánh Sao nằm ở nút giao Tây Nam của thành Tứ Cửu, vị trí không được tốt lắm, danh tiếng cũng không quá vang dội, chỉ có duy nhất một điểm là đây có thể xem như chỗ ăn chơi đảm bảo an toàn và riêng tư nhất trong thành Tứ Cửu, từ năm năm trước lúc bắt đầu kinh doanh thì cực ít xảy ra mấy chuyện ồn Cố Trầm Chu mang theo Cố Chính Gia cùng một đám bạn bè của cậu đến đây thì đi vào từ cửa sau của khu giải trí, quản lý của khu giải trí tự mình đứng chờ ở cửa chào đón xe của Cố Trầm Chu“Cố thiếu gia, cuối cùng ngài cũng đến. Ông chủ chúng tôi hai ngày trước còn nhắc đến ngài đó, nói sau khi ngài về nước thì vẫn chưa từng đến chỗ của chúng tôi, không biết là có chỗ nào không hợp ý ngài hay không.”“Giám đốc La cũng có ở đây?”Cố Trầm Chu xuống xe đưa chìa khóa cho người gác cổng đứng ở bên cạnh, người gác cổng nhanh nhẹn lái xe chậm rãi đỗ ngay ngắn ở một bên.“Ông chủ biết Cố thiếu gia muốn đến sao có thể không có mặt chứ? Vừa qua bữa cơm chiều liền đến đây chờ.”Quản lý cười tủm tỉm nói, lại híp mắt tươi cười chào đón người bước từ trên chiếc xe đến ngay đằng sau xuống.“Đây nhất định là Cố nhị thiếu gia! Trương thiếu gia, Lâm thiếu gia, lần trước lúc gặp mặt hai cậu ở Kim Hạ đã ngóng chờ lúc nào đó hai cậu có thể ghé thăm Ánh Sao, nhờ phúc của hai vị Cố thiếu gia, hiện giờ nguyện vọng này có thể xem như đã thành hiện thực!”Hai người đi theo Cố Chính Gia đến đây hiểu rõ này chỉ là mấy lời khách sáo của kẻ làm ăn nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất thoải mái. Cố Chính Gia cười nói“Quản lý Hứa khách sáo rồi, tôi cũng là nghe anh trai nói khung cảnh ở nơi này không tệ mới nài nỉ anh trai mang tôi cùng đến đây nhìn xem.”“Nếu là đại thiếu gia đề cử, vậy hôm nay nhất định phải khiến các vị thiếu gia xem nơi này như nhà, bằng không quay về ông chủ nhất định sẽ xé vụn tôi. Tiểu Lâm, đưa các vị thiếu gia lên ghế lô Ánh Sao ở tầng hai.”Quản lý Hứa cười bồi bàn tên Tiểu Lâm chần chừ một chút, đến sát bên tai quản lý Hứa nhẹ giọng nói“Quản lý, ghế lô Ánh Sao mấy ngày trước đã được đặt rồi…”“Đuổi tên đó đi.”Quản lý Hứa không cho phép bàn cãi chặn ngang lời của đối phương, quay đầu nhìn mấy người Cố Trầm Chu lại thay bằng gương mặt tươi cười có lỗi“Các vị thiếu gia thông cảm cho, ông chủ đang chờ đại thiếu gia ở tầng trên. Tôi đưa đại thiếu gia đi gặp ông chủ trước, quay lại sẽ tạ lỗi với các vị.”Bản thân vốn là được Cố Trầm Chu đưa đến, mấy người này sao dám tranh thể diện với Cố Trầm Chu? Tự nhiên là khiêm tốn nhún nhường một hồi, sau đó mới đi theo bồi bàn họ Lâm đi vào khu giải trí.“Đại thiếu gia, ông chủ đang đợi ngài trên tầng ba.”Quản lý Hứa đi đến trước mặt Cố Trầm Chu hơi khom người.“Tôi đưa ngài lên. Không biết các vị thiếu gia…”Ông ta hỏi một câu đầy hàm ý.“Em trai tôi năm nay mười sáu tuổi.”Cố Trầm Chu nhẹ nhàng thản nhiên nói một câu, quản lý Hứa liền ngầm hiểu, quay đầu lại dặn dò một bồi bàn khác hai bàn kia xoay người nhanh chóng bước đi.“Cố thiếu gia, mời đi bên này.”Sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, quản lý Hứa dùng thẻ của mình quét mở thang máy chuyên dụngđi thẳng lên tầng năm không được công khai sử dụng của khu giải thang máy mở ra thông đến một đại sảnh rộng khoảng năm trăm thước vuông đèn đuốc rực rỡ, một người đứng lên từ sô pha từ xa xa cười nói“Cố thiếu gia đến rồi!”
Nam nửa lôi nửa kéo theo gã yêu râu xanh đang bất tỉnh đi trước, Mai hai tay ôm lấy cơ thể đi theo phía sau anh, cả hai im lặng không nói đi về phía đường lớn. Thoát khỏi bóng tối, dưới cột đèn đường chiếc xe cũ của Nam vẫn đang dựng một bên, giữa đêm trông có vẻ trơ trọi. Nam hất tên đàn ông xuống đường, hắn ta liền ngã lăn ra đất dù đang bất tỉnh nhưng bản năng của cơ thể vẫn khiến hắn phát ra âm thanh rên rỉ đau đớn, Nam liếc mắt hừ lạnh rồi lại nhìn Mai đang co ro đứng một bên, dáng vẻ đáng thương của cô gái nhỏ khiến Nam bất giác hạ thấp giọng hỏi- Cô có nhớ số điện thoại của người nhà không để gọi người đến đón?- Tôi.. rụt rè đáp lại, Nam nghe được câu trả lời lật tức lấy chiếc điện thoại nokia cũ từ trong túi đưa cho cô, Mai tròn mắt nhìn chiếc điện thoại có phím bấm lỗi thời không khỏi ngạc nhiên, đến thời điểm hiện tại vẫn có người dùng loại điện thoại cổ lỗ sĩ như vậy sao? Nam dường như hiểu được ánh mắt của cô cảm thấy có chút ngại ngùng. Hoàn cảnh của anh khó khăn, cả gia đình ba người đều do anh nuôi ăn, em gái còn phải đi họcmẹ già ốm yếu, điện thoại với anh chỉ là phương tiện liên lạc, có thể nghe gọi là được còn những dòng điện thoại thông minh kia dù tốt nhưng quá đắt đỏ, anh thà rằng dùng tiền đó lo cho em gái cũng không nỡ mua, chính vì thế mà bao nhiêu năm Nam vẫn chỉ dùng con máy cục gạch nokia không đổi. Lần đầu tiên Nam cảm thấy ngại ngùng về hoàn cảnh nghèo khó của mình, trong bóng tối hai tai anh vô thức đỏ bừng. Nam có chút lúng túng nói- Cô.. cô đọc số điện thoại của người thân cho tôi.. tôi giúp cô À.. nhận ra được sự thay đổi của anh lại cảm thấy bản thân có chút không đúng liền nhẹ giọng chủ động đọc ra một dãy số, Nam vội vàng bấm gọi đầu dây bên kia nhanh chóng truyền đến một giọng đàn ông trung niên có chút quen tai, anh liền đưa điện thoại cho Mai. Cô cẩn thận nhận lấy, giọng nói mang theo yếu đuối cùng chột dạ gọi- Con đang ở đâu?- Con..Giọng nói nghiêm nghị của người đàn ông khiến cho Mai ỉu xìu, đôi vài nhỏ trùng xuống, dáng vẻ uể oải có chút sợ sệt giống như con mèo mắc mưa. Nam nhìn cô nhịn không được tò mò. Mai có chút ngập ngừng, đúng lúc này tên biến thái dưới đất tỉnh dậy, cả người hắn ta đã bị Nam trói cứng theo bản năng liền kêu lên kinh hãi, trừng mắt nhìn Nam chửi đổng- Thằng chó, mày dám trói ông. Ông đánh chết mày..- Con đang ở đâu? Nói ngay!Ngay sau tiếng chửi của tên biến thái, giọng người đàn ông trong điện thoại hoàn toàn không còn bình tĩnh như trước mà mang theo tức giận cùng lo lắng quát lên, Mai đỏ hai vành mắt nhớ đến những chuyện mình vừa trải qua cộng thêm âm thanh ồn ào của tên tội phạm cưỡng dâm khiến cho uất ức trong lòng cô càng thêm mãnh liệt, Mai đột nhiên khóc lên- Bố, bố, con bị bắt nạt. Bố đến cứu con đi, Mai, con đang ở đâu? Mau nói cho Con.. con.. vừa nói vừa khóc, cô nhìn màn đêm xung quanh, chính cô cũng không biết bản thân đang ở chỗ nào chỉ có thể khóc càng thêm đáng thương. Nam đứng một bên chứng kiến mọi chuyện cũng bị tiếng khóc của Mai làm cho lúng túng, anh chưa từng gặp người con gái nào khóc nhiều như cô. Thấy Mai ngơ ngác Nam nhịn không được đi đến gần nói- Cô đưa điện thoại cho tôi, tôi nói chuyện với bố nghe anh nói vậy không chút do dự đưa điện thoại cho Nam, anh lần nữa cầm lấy điện thoại bắt đầu nói- Cháu chào chú, cháu là dân phòng trong xã, vừa rồi đi qua gặp được con gái chú hiện tại chúng cháu đang ở gần thôn Đông, cháu sẽ đưa cô ấy đến gốc cây gạo đầu thôn chú đến đó đón cô ấy được không?- Tôi biết rồi. Cảm ơn cậu, tôi sẽ đến đàn ông ngay lật tức trả lời Nam rồi cúp máy, giọng điệu vội vã của ông ấy đủ để thấy ông ấy rất thương con gái mình, Nam trong lòng cảm thán rồi quay sang nói với Mai- Bố cô sẽ đến ngay bây giờ, phía trước là chỗ tôi hẹn với ông ấy, chúng ta đi qua đó trước để tôi gọi người đưa tên này lên công an, mà chắc cô cũng phải lên đó một chuyến đấy. Được chứ?Nam có chút ngập ngừng nói với Mai, dù sao chuyện bản thân suýt chút nữa bị cưỡng gian đối với một cô gái mà nói thực sự là một chuyện nhạy cảm bản thân anh sợ Mai sẽ phản đối nhưng ngược lại cô lại vô cùng bình tĩnh khác hẳn bộ dáng khóc lóc khi nãy nói- Không sao, anh không nói thì tôi cũng không tha cho tên khốn này. Chúng ta đi điệu kiên quyết của Mai khiến Nam tròn mắt, anh có chút ngạc nhiên nhìn cô gái mới vừa nãy còn khóc lóc thảm thương tôi cáo với bố hiện tại lại giống như một nữ chiến sĩ chán ghét nhìn gã đàn ông muốn hại mình. Mai nhìn gã đàn ông bị trói dưới đất ánh mắt oán giận đạp hắn một đạp, sự hoảng sợ cùng tuyệt vọng khi trước hóa thành phẫn nộ, cô tức giận nói- Tên khốn, ông mới là tên khốn, ông dám làm vậy với tôi hả? Tôi sẽ không tha cho loại người bẩn thỉu như ông Con chó cái, mày dám đạp ông à? Mày cứ đợi đấy, xem mày làm gì được đàn ông ăn đau liền gào ầm lên, xung quanh tĩnh lặng khiến cho tiếng hét của hắn đặc biệt vang dội, gã cứ chửi liên hồi lời nói tục tĩu không chịu được khiến Nam cũng nhịn không được tức giận cúp điện thoại quát lên- Mày câm mồm cho tao, muốn nói gì đợi lên đồn mà Mày dám báo cảnh sát?- Mày nhìn xem tao là ai mà không dám vừa nói vừa chỉ lên chiếc áo dân phòng bản thân đang mặc, gã đàn ông lúc này mới nhìn kĩ Nam, gương mặt hắn nháy mắt tái đi có lẽ thực sự sợ hãi mà im bặt. Mai nhìn sang Nam ánh mắt không che giấu cảm kích. Nam không nhìn cô mà tiến đến chỗ gã đàn ông đang ngồi dưới đất, không nói một lời kéo hắn ta dậy rồi quay sang nói với Mai- Cô có biết đi xe máy không?Mai nghe anh hỏi theo bản năng nhìn về chiếc xe cũ dựng bên cạnh trong mắt thoáng ngập ngừng nhưng vẫn nhẹ giọng đáp- Tôi Được, vậy cô đi xe tôi với tên này đi bộ, chúng ta đi về phía trước khoảng một trăm mét là nghe anh nói không còn cách nào khác cắn môi ngồi lên xe, dựa vào những gì bản thân biết vụng về khởi động xe. Nam nhìn cô không nói gì đợi xe lăn bánh mới kéo theo gã đàn ông đi lăm phút sau tại gốc cây gạo đầu thôn trưởng Minh vừa xuống xe liền lao ngay đến chỗ Mai, cô gái nhỏ nhìn thấy người thân lật tức đỏ mắt ôm chầm lấy bố ấm ức khóc. Đội trưởng Minh hiếm khi lộ ra bộ dáng dịu dàng xoa đầu con gái nhẹ giọng an ủi- Không sao rồi, bố đây Huhu, bố Bố đây. Đừng trưởng Minh vừa vỗ lưng con gái vừa mặt lạnh nhìn về phía gã đốn mạt bên cạnh Nam, ánh mắt tức giận của người cha khiến hắn ta nhịn không được run sợ. Nam thoáng bất ngờ nhìn đội trưởng Minh, anh nhận ra người đàn ông trung niên này chính là đội trưởng đội cảnh sát mà không lâu trước đây anh gặp khi đến đó, chẳng trách khi nghe điện thoại anh lại cảm thấy giọng nói của người kia quen như vậy, hóa ra thực sự là người đã từng gặp, Nam cảm thán trong lòng bước đến chỗ hai bố con Mai. Nam kính trọng gọi một tiếng- Đội trưởng Minh, hóa ra cô ấy là con gái anh sao?- Cảm ơn cậu đã cứu con gái tôi. Vậy bây giờ có thể nói cho tôi rõ chuyện gì đã xảy ra được không?
Tuy nhiên, việc phân đoạn và nhắm mục tiêu cũng minh họa cho mối quan hệ một chiều giữa một thương hiệu và khách hàng của họ,However, segmentation and targeting also exemplify the vertical relationship between a brand and its consumer,Một sự pha trộn cân bằng giữa chiến đấu và thăm dò- Chiến đấu theo cách của bạn thông qua các môi trường khác nhau Neo- Paris cung cấp,A balanced mix of combat and exploration- Fight your way through the different environments Neo-Paris has to offer,using Nilin's proficiency in martial arts, as both hunter and prey!Các loài nhện lớn hơn, như nhện sói, nhện thợ săn và nhện Tarantula tấn công con mồi thay vì chăng spiders, such as wolf spiders, huntsman, and tarantulas attack prey rather than spin hornet and a bumblebee are a clear hunter and năng của thợsăn hoạt động nghiêm ngặt, và con mồi càng gặp khó khăn trên đường đi, người đàn ông càng thú vị, do đó, bạn càng thể hiện sự độc lập, anh ta sẽ càng yêu bạn nhiều hunter's instinct works rigorously, andthe more difficult the prey met on the way,the more interesting the man is, therefore, the more independence you show, the more he will fall in love with khó để biết xa như thế nào đến những ngọn núi mà Đức Phật có thể đi qua nhưng Ngài đã một lần nhắc đến' những vùng gập ghềnh trong dãyHy Mã Lạp Sơn nơi mà thợ săn và những con mồi có thể tới và xa hơn nữa, tại những vùng mà cả con người lẫn dã thú cũng không có thể đến được s. v. 148.It is hard to know how far into the mountains the Buddha may have gone buthe once mentionedthe rugged uneven places in the Himalayas where hunters and their prey could go and beyond it, the regions where neither man nor beast can penetrate'S. V, 148.Những dấu vết động vật được thợ săn sử dụng để theo dấu con mồi và các nhà tự nhiên học để xác định các con vật sống trong một khu vực nhất tracks are used by hunters in tracking their prey and by naturalists to identify animals living in a given ngắn của Dachshund và hình dạngThe Dachshund's short legs andunique body shape makes him an ideal digger and hunter of tunneling có phù thủy, hắn có lời nguyền, và nếu như hắn thành công, trong một đêm, chúng ta sẽ từ thợ săn thành con got as witch, he's got a spell, and if he pulls this off, in one night, we go from hunter to như sự thay đổi lớn lao giữa ấu trùng và một con côn trùng trưởng thành, sựbiến đổi của Fräulein Kreutune ẩn dấu khả năng đảo ngược vị trí của con mồi và thợ as there is a great change between a larva and an adult insect,Fräulein Kreutune's transformation conceals the possibility of reversing the position of prey and trong vùng hoang sơ của Cameroon hai thợ săn bám theo con mồi của in a remote region of Cameroon, two hunters stalk their vào game và khám phá xem mình là ai thợ săn hay con mồi, trong game mô phỏng sinh tồn mới- The Ark of Craft!Find out who you are a prey or a hunter in the new survival simulator- The Ark of Craft!Khi xin phép, thương hiệu phải hành xử như là những người bạn với mong muốn giúp đỡ chân thành,When asking for permission, brands must act as friends with sincere desires to help,Người Hy Lạp dùng nó để mô tả người thợ săn hăm hở đuổi theo con mồi của Greeks used it to describe a hunter who eagerly and relentlessly pursued after his Hy Lạp dùng nó để mô tả người thợ săn hăm hở đuổi theo con mồi của Greeks used it to describe a hunter eagerly waiting and pursuing his một dhampir nửa người, nửa ma cà rồng, có tồn tại mộtsự bất mãn rõ rệt giữa các thợ săn và con mồi của a dhampirhalf human, half vampire,there exists a distinct resentment between the hunter and his cho là ba phát súng đầutiên mình nghe là lúc người thợsăn xua con mồi và làm bị thương này, Kiritsugu không còn là thợ săn, mà là con mồi.
thợ săn và con mồi